Ông thầy-kiện, người vợ. Ông thầy-kiện: Này bà ơi, tôi không biết bây giờ phải tính làm sao, ngày nay không ai tìm đến tôi xin cãi hộ giản nữa. Tài hùng biện của tôi nay không biết phải đem dùng vào việc gì. Chớ ngoại trừ ông quan án thì không ai giỏi hơn tôi! Vợ ông thầy-kiện: Ối, nói gì hồi trước. Sớm mai vừa thức dậy thì thiên hạ tựu đến đầy nhà, kẻ thời cậy ông cãi việc này người việc khác. Nay không một ai léo tới. Gặp bồi kinh-tế khuẩn bách, dẫu tài-học của ông cao tới mấy từng đi nữa, cũng không làm sao lẻ ra tiền được. Bây giờ trong nhà chẳng còn xu con nào cả, áo quần lại thêm rách ten-ben hết. Ông thầy kiện: Ả, mua áo quần khác hả? À, để tôi đi... Bà chờ tới một chút. Tôi sẽ trồ nghề ra cho bà coi. Tôi sẽ kiếm cho bà một cái áo nĩ mới. Điếm Mắc Điếm NXB Qui Nhơn 1934 Tăng Thái Bảo 38 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1M5rqyLDOc5VlfR45o5Q0uVlid8ro-c-yhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1