Nói với mình. Em tưởng mình có thể vít khoảng trời. Làm cánh võng ru anh câu quan họ. Thương cháy ruột "Người ơi người ở". Chiều xuân qua, ước "Ngồi tựa mạn thuyền". Em tưởng mình có thể dấu tơ vương. Lội ngược thời gian xa xưa cô Tấm. Nhưng cay đắng vẫn nguyên tươi trống vắng. Ngờ nghệch hơn cả thủa ấy "Lọ Lem". Yêu rất nhiều chỉ dám gửi vào thơ. Tưởng con chữ sẽ dời non lấp bể. Vẫn chỉ em với nỗi buồn vô cớ. Hờn giận, yêu thương, cào xé một mình. Định Mệnh NXB Văn Học 2012 Thiều Hạnh Nguyên 133 Trang File PDF-SCAN Link download https://thuvienleducanh.vn/detail/dinh-menhhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1