Rằm tháng chín. Đêm thanh trăng tỏ. Hai vợ chồng Hồ-Điệp đang dắc nhau dạo chơi trên bờ sông C..., bỗng gặp phải một trận mưa dữ dội; hai người hối-hã trỡ về nhà ngồi buồn xo bang-khoảng thương tiếc mải cái không-khí đìu hiu mà cả hai đã được im lim ngắm cảnh. Mưa. Mưa mãi, mưa sao rả-rít. Ngọn gió thôi vù... Mấy hàng dương dọc theo bên đàng lắc lẻo, sợi tơ dương rì-rào, văng-vắng đưa ra những giọng đờn thiên nhiên êm ái. Mưa... Mưa mải. Bội bực, vợ Hồ-Điệp bảo : « Này anh, đêm càng buồn, cảnh thêm vắng, không lẻ anh đề em ngồi may im-lặng cầm canh, vậy anh biết chuyện chi thanh-thú, anh thuật cho em nghe anh nhỉ?» Tánh hay yêu vợ, nghe vợ hỏi, Hồ Điệp cố ý soạn trong tâm trí một chuyện nào thâm thúy, lâm-ly để thuật lại cho vợ nghe. Định tâm một chặp, Hồ-Điệp ra vẻ đắc ý, mở lời rằng: "Được nhưng câu chuyện anh sắp nói đây có hơi thống thiết, sợ làm nhọc dạ em trong đêm mưa gió chăng?" Djibouti Di Hận NXB Bảo Tồn 1935 Lê Ngọc Vị (Hồn Lệ) 44 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1xXgayIkFiwTh_zLH4ohv6xJP8zaYb4xWhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1