Trước đây hai mươi năm, một chàng trẻ tuổi dong-dỏng cao, bộ mặt hiền-lành, có lệ quen cứ mờ-mờ sáng dắt một con chó Nhật phiếm-du các vùng ngoại-ô Hà-nội. Một hôm về đầu mùa hè, vào khoảng bốn giờ sáng, hai thầy trò đi dọc theo bờ đê Yên-phụ. Con chó nhanh-nhầu chạy trước, lông xù trắng-nôn trắng-nà phất-phơ ra gió. Chốc-chốc nó đứng lại, quây nhìn người thanh-niên thủng-thẳng đi sau. Cặp mắt nó lóng-lánh trong-veo như hai hòn thủy tinh điểm một chấm đen ở giữa. Đến gần rặng ỗi làng Nghi-Tàm, bỗng-nhiên nó đứng lại trước một bụi duối bùm-tum, ngửi thấy một cái gì bất thường ở nơi ấy. Nó ngơ- ngác chạy quanh gốc cây rồi giờ lên mấy tiếng. Người thanh-niên thủng thẳng đi đằng xa, mải nhìn những chiếc thuyền còn ngủ trong bến và những chiếc khác lừ-lừ trôi trên mặt nước. Đứa Con Hoang NXB Minh Phương 1938 Nguyễn Vỹ 188 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1zATKUzAh8k9DNIw_JlPQnNBmOsD51Rpmhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1