Phàm là nhà văn-sĩ nào củng hay có ý xét đời. Phàm là người thế-gian người nào củng hay có tánh cảm giác, bởi vậy nên, Thánh-hiền người hay trước thơ lập ngôn, để khuyến khích đời làm sách vỡ kinh truyện, cho đời xem đọc mà bỏ xấu theo tốt, noi phải chứa quấy, chở không hề có riêng bao biếm ai, mà binh vực ai, ấy là đại ý tác-giả tuỳ đời mà phô diễn, miềng là lời nói có phần bồ ích cho xã-hội nhơn quần, không đến nỗi tồi phong bại tục, thì lời nói củng cho là bất hủ được. Nay tôi viết ra cuốn “ĐỨA MỒ-CÔI" này là tôi củng có ý đó, chở tôi tự biết mình tài thiếu sức mọn đối với bọn nhi-nử học thức của tôi đây còn chưa hiệp, huống lựa là vằn-sĩ mày râu, nhưng tôi dòm thấy quanh mình nhiều kẻ các cối cơ khổ mà nào mấy ai nghỉ câu Thổ tử hồ bi. Đứa Mồ Côi NXB Lê Vĩnh Trường 1931 Trần Thị Đông Huê 54 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1n6h-muWvOVPDu9MsrAhvcI4dhpZtufN2https://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1