Trong lúc nhiều người đang xô-đổ tranh nhau lãnh lấy những lon đai của giặc, đua nhau đón lấy những xe song-mã lịch xinh, những lính hầu uy-vệ với khẩu súng mút có bai-don-nết trang hoàng, thì đàng khác, ĐỨC CỐ QUẢN lại khư khư sống giữa đồng hoang đầy muỗi, đĩa, giữ vững khí tiết của bậc trượng-phu với nếp cũ nền xưa, cho dầu có muôn vàn lợi-lộc ghe phen đem tới một bên, Ngài cũng chẳng mảy may sờn lòng đổi chí. Ấy vậy, Ngài đã lấy sở-đắc của mình trong Nho giáo đề trở nên một nhà ái quốc, ưu quần. Giữa cơn gió bảo gập ghềnh, bao nhiêu tin-đồ Phật giáo tìm vào am cốc núi non để mong thoát tục yên thân thì, trái lại, Ngài nỗ lực tìm đường nâng đỡ giống nòi: lập làng, mở ruộng, chữa bệnh, nuôi dân. Cử chỉ ấy chứng tỏ Ngài đã triệt-để thực thi thuyết vị tha kiêm ái của nhà Phật. Trong chuyện, từ ĐỨC CỐ QUẢN với bề tôi trung với nhà ái quốc, với một tu-sĩ đại từ, với tình bạn thủy chung – từ cậu Trần-Văn Chái với phận-sự làm con hiếu-hạnh,— từ Bà Cố-Quản với bậc hiền-phu tân-tụy giúp chồng - từ người vị-hôn-thê cậu Chái với cái trinh tiết thanh-cao đã biểu lộ trong lời thơ mộc mạc, mọi người đều nêu lên một tấm gương xứng đáng, tiêu biểu cho những gia đình cao khiết nhất ở Việt-Nam. Đức Cố Quản Hay Là Cuộc Khởi Nghĩa Bảy Thưa NXB Tân Sanh 1956 Nguyễn Văn Hầu 130 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/159LU1ceeyAFQoRDNn87gKMUcNofE-d51https://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1