Ngọc-hoàng đang ngự trên ngai, Nam-tào Bắc-đẩu hôm nay tàu liền. Rằng : « Nơi trung-giải dương-miền, Minh vương sữa trị lỏng hiền xiết chi. Ăn chay nằm đất một khi, Cầu con ước vọng ai bị thay là ». Ngọc hoàng chẳng chịu dần dà, Kim-Dung đòi đến vậy mà phân qua. Con ôi hảy vâng lời cha, Trần-gian con xuống xót xa mọi bề. Sáu-mươi-lăm tuổi rước về, Ngòi vàng con cũng dựa kề ít lâu. Thái tử nghe vậy lo âu, Nhưng mà chẳng dám câu màu sự gì. Hoàng-hậu thương con ai bì, Nhưng chẳng dám cản vậy thì lịnh kia. Từ đây mẫu tử cách chia, Con đi mẹ ở như bia khối sầu. Thái-tử từ tạ củi đầu, Hai tiên vàng lịnh theo hầu đưa đi. Hoàng-hậu chiêm bao một khi, Tiên-nu con ẫm vẫn vi bay tăng. Đây là con của Ngọc hoàng, Cho đầu thai xuống thật càng phước thay. Hoàng-hậu mới hồi gái trai, Ngày sanh sẻ biết lá lay ích gì. Hoàng-hậu mừng rỡ ai bì, Giựt mình thức dậy vào quì tàu qua. Dương Ngọc NXB Đức Lưu Phương 1934 Hoàng Minh Tự 20 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1fPkzqGMNTHotI7IyR1FD4yg_IfXKD46rhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1