Gặp khi phong cảnh quang minh, Ngân-hà tỏ rạng Đẩu-tinh chói ngời, Sanh linh lạc nghiệp khấp nơi, Tây hiên ngồi gẫm sự đời gần xa: Làm người theo chánh lánh tà, Ấy mới mong là giải thoát nghiệp oan, Trai lo nắm chử trung cang, Gái gìn tiết hạnh vẹn toàn mới hay. Tích xưa chép để hậu-lai, Noi gương trinh-liệc người nay răng minh, Biết sao rằng nhục rằng vinh, Nước ròng mới thấy phân minh bải cồn; Thỉ chung một tấm lòng son, Phong trần dạng mặt cũng không đỗi dời. Rằng vua Minh-Đế trị đời, Hết cơn gió bụi thảnh thơi trăm nhà, Văn thần vỏ tưởng trào-ca, Siêng lo quốc-chánh an hòa dưới trên, Sữa sang dinh điện cung đền, Minh-Quân lương-tề rất nên toại lòng. Chín-từng giá-ngự đã xong, Bá quan chầu-chực sân rồng nghiêm trang, Chỉ truyền giữa chốn trào-đàng, Lịnh đòi đũ mặt các nàng cung phi. Nguyên do nào có tường-tri, Ba ngàn con mái bệ-nghi ứng hầu, Lời vàng phản rõ âm hao: «Chẳng trai kế-vị về sau trị đời. Dương Ngọc NXB Xưa Nay 1937 Khấu Vỏ Nghi 20 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1sQTIxi4pioKjk98U-RkyG5Pdh9LCnxOxhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1