Đường Thế Dân Treo Ngọc Đái (NXB Xưa Nay 1930) - Ngô Vỉnh Khang, 62 Trang

Discussion in 'Địa Chí Đông Dương' started by nhandang123, Apr 11, 2024.

  1. nhandang123

    nhandang123 Moderator

    upload_2024-4-11_10-38-27.png
    DOẢN-QUÍ-PHI: Canh gà khắc khoãi khó nằm an; Nghĩ nỗi vô duyên thẩm muôn ngàn; Bướm chán ông chế thân chích ảnh; Đau lòng thương nỗi đóa hoa tàn.
    NÓI: Đóa hoa tươi tốt, mười lăm năm ong bướm những vẫn vơ. Má thắm hết duyên, nay một phúc thành ra thân mạng bạc. Than ôi ! Nhìn cảnh vật cỏ hoa sao sát! Khiến xúc tâm thương phận vô duyên. Vậy thôi thì: Mượn cầm trăng giải tấm lòng phiền; cùng chị Nguyệt thở than ít tiếng! Thị nử! (dạ) Vào lấy cây cầm đem ra đây cho bà! (Thị-nử lấy đờn Nguyệt đem ra Doản phi tiếp lấy đờn).
    CA GIAO-DUYÊN: Cái cảnh vô duyên, thương mình phận bạc; Mượn lấy hơi cầm, ngỏ giải cơn sầu; Trong lúc canh khuya. Hỡi này Hằng-nga; Sao đành làm ngơ, để khách má hồng; Chịu những đều bướm chán ông chế? Tấm thân này khắc khoải với cạnh khuya!
    • Đường Thế Dân Treo Ngọc Đái
    • NXB Xưa Nay 1930
    • Ngô Vỉnh Khang
    • 62 Trang
    • File PDF-SCAN
    Link download
    https://drive.google.com/file/d/12hQtuccHwc_0DTh2UnaoDghwYYwaWsBa
    https://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1
     

Share This Page