Nói qua cậu Nguyễn Cúc-Thu, từ ngày cậu được biết cô Sâm, cậu thấy vẻ người của cô hiền-lương phúc hậu thì cậu cũng yêu vì, thấy người có đức hạnh mà yêu vì, chứ chẳng phải mong việc tóc tơ củng cố mà mến, bởi thế nên cái yêu vì ấy không có đem vào hi vọng mà rồi ngày tư đêm tưởng như cò Sâm. Bởi thế nên cô Sâm thường thừa dịp vắn người, tỏ vẻ hửu tình cùng cậu, nhưng cậu nào có rỏ, cậu không rỏ được là tại cậu không để ý. Sáng hôm ấy cậu đi làm phận sự, mặt trời lên cao, cậu đi coi tốp này rồi qua tiếp nọ, tuy không làm gì nặng, song cai và chỉ biểu cho mấy người surveillants kia dở cũng đủ làm cho cậu mệt. Mặt trời lên cao, cậu đồ mồ hôi, khi ấy cậu mới thò tay vào túi móc khăn ra mà lau mặt, cậu móc khăn ra thì cậu lấy làm ngạc nhiên hết sức. Duyên Lành Gặp Gở Cuốn 1 NXB Đức Lưu Phương 1935 Phong Vân 24 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1rr8QxZP9HngwSlccq_G3DiPFJIG_mijWhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1