Hồi 11 giờ ngày 20 tháng 3 năm... trên bến tầu Thiều-an nước Anh, bỗng nghe có tiếng còi tầu, tu... tu... tự ngoài khơi đưa vào, con tầu dẽ làn sóng bạc từ tử tiến đến, đấy là chiếc tẩu Thiều An chờ thơ ở bên Ấn độ về đó, khi tẩu thả neo đậu ngoài phao, hành khách chen nhau tấp nập xuống lõng lên bờ, trong bọn hành khách có một chàng trẻ tuổi tay xách va-ly đi tìm lữ quán, đi một quãng, thấy có một nhà ngoài cửa đề bốn chữ "Đồng-minh khách-sạn" rất to, bèn xăm xăm bước vào. Nguyên chủng này tên là Hỷ trọng-Đạt, quê ở Luân đôn, năm nay chừng 28, 29 tuổi, mặt mũi khôi ngô, máy thanh mắt sáng, nhưng vì đi tẩu bè sóng gió, nên sắc mặt ngăm ngăm, đã đổi ra màu lá sẵn; hồi năm năm về trước, chẳng có sang bên Ấn-độ, đứng làm quản-lý khai một cái mỏ, đến bây giờ mới về đây, chàng mồ côi từ thủa nhỏ, ở Luân-đòn không còn ai là thân thích nữa, khi đi tầu bị say sóng nhọc mệt, nên chưa muốn về ngay Luân đôn, tạm vào nghỉ ở đây. Duyên Nợ Éo Le NXB Mỹ Thắng 1936 Vũ Như Lâm 160 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1oW8J1GTGyB3uhJKgmiQyrVc5umS6OXDyhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1