Cảnh nhà giàu sang. Bà hội đồng Trân góa chồng đang ngời than thở một mình, mặt mày ưu sầu thảm đạm. Bà Hội-Đồng nói: Tôi nghỉ lại cái cảnh nhà của tôi ngày hôm nay đây thật là không biết bao nhiêu nỗi đau thương khô tầm nhọc trí. Ngày nào chồng tôi còn sanh tiền thì phong lưu tột bực, quyền quí đủ đều, đến khi chồng tôi mất rồi thì cửa nhà củng ngày càng sa sút khiến cho tôi không biết bao nhiêu nỗi lo toan ưu thảm. Tôi đã gần năm mươi tuổi trên đầu mà không được trót đời an nhàn nghĩ cũng là vô phước lắm đó! CA XANG XỬ LIỆU: Cảnh sầu rất khổ tâm, Nghỉ chẳng xiết buồn riêng, Xấu xa số phần; Nhưng phải sao đành vậy, Biết phương nào thoát chạy, Cảnh ngộ này đây, Đắng cay chẳng cùng! Từ ngày mà chồng, Của thiếp đã khuất, Thì nhà càng ngày, Luống sa sút mái. Duyên Nợ Lở Làn NXB Xưa Nay 1935 Tú Tòng Khê 20 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1hRgD86yKmqx-IiPrbap7F_Hf2Lz9RJYKhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1