Đường Diệp hai người sinh ra là giống chung tình, lại khốn không người đồng điệu; muôn mối tình-hoài, đôi đường tâm-sự, chỉ gửi cùng cái hồn thơ, mông lung xiếu diếu, bay bồng trữa luồng thanh khí, không bóng không tăm. Nay cũng trong một ngày, một giờ, một khắc, ai xui cùng làm thơ, cùng rơi thơ, cùng đọc được thơ nhau như thế? Kế đó, cũng trong một năm trời; ai xui cùng chia nhau đi vất đổ gánh tục, để dành nọ, cùng gặp nhau ở chốn rừng văn? Ôi ấy là cái « Duyên » đó; ấy là cái duyên của Diệp đó. Nhưng tác giả đày thì lại ai xui ra mà chép truyện này ? Ôi! lại cũng là cái « Duyên » nữa! Tác-giả không có cái Duyên như Đường, Diệp, nhưng có cái Duyên đọc thơ của Đường, Diệp; có cái Duyên kỳ vọng cho thanh niên ai có tính tình như Đường, Diệp, đều có cái Duyên ấy như Đường, Diệp. Vậy bây giờ cái Duyên đây, nói là cái Duyên của Đường Diệp ?... Duyên Thơ NXB Tiếng Dân 1929 Ngạc Am 64 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1dbZgCaPnWsm3Y0dpquaOYYovDRuuooCvhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1