Mấy ông Đồ nho ta xưa, đến giờ dạy luân-lý thường dỡ thuyết « tam-cang » ra hỏi học-trò rằng: « Vua, cha và vợ đi chung với minh một chiếc thuyền, chẳng may khi ra giữa dòng sông lật chìm thì lo cứu người nào ? » Trò nào trả lời rằng lo cứu vua thì được thầy ban khen, vì rằng cha với vợ có chết thì chĩ thiệt hại một gia đình, chở vua mà băng thì rối loạn cả nước ! Chớ lo vớt cha thì người đời cho là ích-kỹ, mà vớt vợ thì càng bị chê đè hơn. Vụ chìm đò ở Gò-dầu hạ nằm xưa, một chàng nọ tên Hồ-văn-Quan, quê ở Trảng bàng, nhờn cùng bà mẹ lên Soài-riêng thăm bà con, khi trở về bị nạn ấy, chàng ta là người biết lội giỏi, thế mà không cứu được bà mẹ, lại cứu được một người thiếu nữ rất xinh! Thì phần đông người đời đều cho Văn Quan là con bất-hiếu, vì muốn mua lòng một cô thiếu nữ mà đành bỏ mẹ già. Gả Hay Bán Cuốn 1 NXB Đức Lưu Phương 1933 Ngọc Sơn 28 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1weXiF5uUU8QE3yoSayKuLdPWoOSHTiMPhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1