(Dở màn lên thấy sơn thủy biển, có sóng dợn qua dợn-lại; dọn theo cảnh rất đẹp. Có nàng Thiều-Châu giả trai mặt áo quần mạch lô tàu ở mé biển bỏ ra.) THIỀU-CHÂU NÓI.- Than ôi! Giọng Quốc kêu véo-vắt, hồn nước lạc phất-phơ; cụm mây xanh án mãnh trăng lờ. lắng sóng bạc phủ che mặt nước. Non tuyết đồ chịu phần đầu bạc, nước gió lay cam nổi nhăn mày ; nợ tang bồng là nợ chí trai, mối thù độc mối diềng phần gái. Trời đất ôi! Vì nước ngược nhận thuyền non lái, bỡi gió đùa ngọn cỏ ngậm hờn; tâm sự mình chan chứa đòi cơn, lòng ái quốc khi-hùng sôi-nỗi. Nước nhà đang bối-rối, kỳ-sỉ chịu đảo-điên; lắng máu rơi chĩ vạt đỗ thành nghiên, rừng súng đạn chỉnh tấm gương cứu quốc. Gái Trả Thù Cha NXB Đức Lưu Phương 1931 Nguyễn Hiền Phú 42 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1itg39AHj_pkecpDZy6XvPV8bkKMG_Lkohttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1