Ngoài đường phong-cảnh sáng trắng Ban đêm. BA-Tèo (bước ra gải đầu gái tai) NÓI: Cha! Cứ quên hoài vậy thì chết, không biết cha mẹ tôi sanh tôi ra cho ăn giống gì mà ngu quả đồi vậy kìa ? Ai đời ông tôi sai đi đòi nợ có mấy chỗ, mà tôi lát lát lại quên mất tên mấy người thiếu nợ mới là khổ chớ!!... À thôi phải rồi!.... bây giờ tôi làm thế này thì chắc không quên được nữa.... Tôi nhớ lại nợ thì có 5 chỗ, vậy bây giờ tôi xè bàn tay ra, rán nhớ coi lên ai thiếu bao nhiêu, rồi tôi cứ lần lượt co ngón tay vô, tỷ như chủ Xả Lấm thiếu 1 trăm đồng, thì bẻ ngón tay cái cụp vô; anh Hương-Thình thiếu hai chục thì bẻ ngón trỏ vô, cứ vậy mỗi người một ngôn cho đủ 5 người 5 ngón, rồi tôi nắm chặt bàn tay lại thì có đi lên trời cũng không quên được!.. Hay! Hay, kế mình tính hay quả thua gì kế Khổng Minh, vậy thì mình cũng chưa phải là dốt thiệt mà! (xè bàn tay ra đếm) Nào bây giờ ta làm thử coi nào! Giả Điên Cho Trọn Ân Tình Cuốn 2 NXB Xưa Nay 1933 Ngô Vĩnh Khang 20 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1WN6rI0ppDS48N9uc4myW1u-pfftgpmXXhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1