Ũa ! Rồi ông bạn chuyến này i thiệt ó sao ? "Ông bạn" được săn đón hỏi han đó là tôi. Lần này tôi đi thật. Vì vậy mà không vội vàng trả lời, tôi thong thả thưởng thức sự quan trọng của mình. Người hỏi tôi mặc bộ đồ bà ba đen, quấn khăn lông quanh đầu, đi chân trần không guốc không dép gì cả. Đó là một ngưòi dân chài đã ngoài bốn mươi lăm. Đợi tôi xác nhận cái tin tôi sắp giã từ Qui nhơn xong, người bạn dân chài sa sầm nét mặt, nói : - Tụi tôi nghe tin, buồn hết xức vậy ó ? Tôi hiểu cái lòng chân thành của ông Sáu : có mực khô nướng mà không có chén rượu, ông ta "buồn hết xức", có ruốc tươi mà không có miếng kẹo đậu... Giã Từ NXB Bách Khoa 1962 Võ Phiến 154 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1tWm26ZdEqsEc9PVfqxFbx2qqXkQCbQsjhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1