Tiết trời đông giá lạnh như cắt, trên toa hạng nhì, chuyến tầu tối ở Hải phòng về Hanội một chàng trẻ tuổi, mặt mũi khôi ngô vận âu phục cực kỳ sang trọng bên cạnh để chiếc va-ly, mặt cúi gầm suống ra vẻ buồn bực nghĩ ngợi điều chi... Bỗng chốc chàng đứng lên rồi lại ngồi xuống cầm chiếc va ly mở khóa ra, lục lọi một lúc, lấy được một bức thơ, đem đọc đi đọc lại. Đọc song lại gấp thơ bỏ vào túi, rồi chàng tự nói một mình rằng: Quái thật ta đương tòng học đất Pháp, giồng cây đã gần đến ngày ăn quả... mà nào ta có lười biếng gì cho cam... trong mấy năm học hành chăm chỉ, nay đã giật được bằng cử nhân luật khoa phân thứ nhất, ta đã báo tin mừng cho cha ta, mà sao cha ta nỡ lòng nào lại cắt đứt đường học vấn của ta .., Ở nhà sẩy ra sự gì chẳng lành chăng? sao trong thơ không nói rõ? hay vì đường tiền tài chăng? Chẳng có lẽ, nhà ta giàu hàng ức vạn; trong khi ta đi du học vắng, cha ta có một mình ở nhà thì tiêu chi mà hết được vả lại ta còn có trạng sư đỡ đầu kia mà... Giòng Nước Lũ Số 9 NXB Lê Cường 1935 Vân Sơn 12 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/16uQvsXKpB34ZwU3AZ5MxPwQt2Rs7kCFUhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1