Từ bạn ở nước ngoài về, hôm nay mới tiện ngày qua thăm. Gặp nhau mừng tủi! Tôi cầm tay bạn hỏi rằng: mấy năm anh vượt biển ra ngoài tìm học; bây giờ đã về, liệu người đời rồi có được trông nhờ ở đôi chút công-nghiệp gì của anh không? Một nụ cười, bạn lôi rịu ràng đáp lại: Người đi về, có được bằng nọ bằng kia, nào những Y-Khoa Bác-sĩ, Luật-Khoa Tiến sĩ, Kỹ-sư hoá-học, Kỹ-sư điện-học, thì mới có thể đem tài-học mình ra làm việc cho đời được. Chứ như tôi: tuy đeo tiếng thư-sinh, cùng phường lặn-lội, song kết quả cũng chửa ra sao. Tôi nghĩ đương lo, anh lại hỏi đến!! tôi thêm thẹn. Tôi biết bạn lắm... tôi nói: Công-danh sự nghiệp của mỗi người một khúc. Đến lương-tri học-vấn cũng vậy, không phải cứ ở mảnh giấy chứng nhận mới được. Bạn cười nhạt ... không đáp. Gương Bác Ái NXB Nam Ký 1930 Hoàng Ngọc Thụ 56 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1XJlzNqOuR4xXCnalDdV9bETDxoc2h5QRhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1