Nơi mặt trận, Khánh-Vân gắn khuê-bài cho Lương sinh; trông thấy Lương-Sinh và vít thương nơi tay trái thì nhớ lại tên gian phu nằm bên cạnh đường cách mấy tháng trước; Khánh-Vân bèn giữ Lương-Sinh lại. KHÁNH VÂN NÓI: Tôi nhớ chừng như gặp mặt chủ một lần thì phải. LƯƠNG-SINH NÓI: Dạ bẩm Đại-Úy! Tôi là kẻ dưới, ngài gặp mặt tôi nhiều lần lắm chứ. KHÁNH VÂN NÓI: Phải! Tuy là gặp mặt chú nhiều lần mà tôi không để ý, nay tôi nhìn kỹ lại tôi mới nhớ. Cách đây bốn năm tháng gì đó, nhơn một đêm bảo to, tôi ở nhà ông Triệu-Yên ra về, có gặp một người bị thương nằm bên lề đường, tôi có mượn xe đưa vào nhà thương; nhìn kỹ in là chủ đây thì phải. LƯƠNG-SINH (bối rối) NÓI: Dạ bầm Đại Úy! Có lẻ ngài nhìn lầm chăng? Tôi chưa có bị thương lần nào cả. Gương Vỡ Lại Lành NXB Đức Lưu Phương 1932 Nguyễn Thành Châu 36 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1eDajxn4nSWHcFP70_tttAUu75Os7ODpDhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1