CÔ HUỲNH HOA NÓI: Như thiếp đây: Đất Việt vốn là tổ quốc, trời Nam hằng thật quê cha. Lánh thị thành vui thú sơn hà, theo sằng giã bạn cùng tuế nguyệt. Than ôi, phận tủi phận cơ hàn khiếm Khuyết, mình hồ mình chi xiết gian nan. Dỉa dầu vơi, tim lụng đèn tàn, tưởng tam sự lòng càng chua xót. Bởi vậy cho nên: CA VỌNG CỔ: Thổn thức canh trường, tuổi phận buồn thân, bưng khuân gan tất. Lụy nhỏ giòng châu, tay lau không ngớt, tưởng niềm tâm sự, thiệt rất đau lòng. (cho cái hoàng cảnh của thiếp đây) Ít đều may, nhiều sự rủi, chiết thân sớm tối, chịu cơ hàng. Ấy cũng vì hồng quản cay nghiệt, ông thường bay ghen ghét nhửng khách hồng quần. Hai Cô Lưu Lạc NXB Bảo Tồn 1935 Phong Vân 20 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1EJ9rVEh_6URWpnNdwR2tppQSdrKxxNOZhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1