Ngọc-Yến vui vẽ, miệng tủm tiểm cười, kêu đứa nữ tỳ Thanh-Vân bão nó rằng: ở Thanh Vân, em mau chân chạy đón thân phụ ta, và cho thân phụ ta hay có chị Kim-Nguyệt đến. Và may đem các vật mưa về cho sơm sớm nhé. Đi mau, mày đến cửa hàng Nam-Lợi sẻ gặp cụ lớn ở đấy. Con nử-tỳ Thanh Vân dạ rồi nhanh chơn đi lẹ làng trong chớp mắt thì không thấy dạn nó nửa. Ngọc-Yến trở vào nhà trong kêu lên: « Chị Kim Nguyệt ơi! em đã sai con Thanh Vân đi báo tin cho thân phụ em hay rồi, chóc người về đây, vì thân phụ em bằng thương nhắc chị, « Kim-Nguyệt phàn nàn ». Gớm, cô này làm gì gấp thế, chóc thì chú sẽ về đây, làm rộn chị khó chịu đi hôi » Ngọc-Yến cười ngặc nghèo rồi đi lo lĩa mấy bỏ hoa đặng đem chưng trên bàn thờ mẹ. Thoạt nghe đứa tớ trai là thằng Chu-tín hét to ngoài công rằng: « Con mẹ ăn mày này hỗn thế, ta tác cho một tay vở óc cho mà hỗn.» Hai Đóa Hoa Rơi Cuốn 1 NXB Bảo Tồn 1937 Việt Đông 20 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1b6dEeN6V5YeIm0UDWVtTxfcmtyiVkLu1https://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1