Một buổi tối, trời nực quá chừng, trong nhà khách-sạn Duy-Đa-Lỵ-Á ở Hương-cảng đèn điện sáng như ban ngày, ngoài đường thì tiếng xe cộ ầm ầm như sấm vang; mối sầu cố quốc, giấc mộng tha-hương của khách chọ trong hàng đều bị tiếng xe kéo dậy. Khi đồng hồ đã đánh 10 giờ, trong phòng “đánh bi” có ba người đang đánh: một là Bôn-Vệ-Lộ, hiện làm công ở nhà ngân-hàng; hai là Phối-Khô, hiện làm quan võ ở một chiếc tàu tuần dương: còn một người đứng xem ở bên là ông thầy-thuốc Nhiêu-Man-Vụ. Chợt có một gã thiếu niên ở ngoài chạy vào, hỏi ba người rằng: Này, các ông đã biết chưa? Tầu Ô-nã-tháp-đạt bị cướp rồi đấy! Bôn-Vệ-Lộ hỏi lại: Tầu nào, cái tầu chạy sang Thượng-Hải hôm qua ấy à? Thiếu niên đáp : Phải. Tầu ấy bị cướp, là vì có chở 450 vạn bạc đồng. Hải Đường Hồn NXB Nhật Nam 1929 Dật Công 56 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1AJa8OEzTjZ5obVgZUot6wh7HI6g3fuWMhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1