Nhân sinh quí nhất ở đời, Cốt là giữ lấy đạo giới dám sai Giai thời trung hiếu hòa hai, Gái thời tiết nghĩa chẳng sai tấc lòng. Vả chăng trong đạo tam tòng, Tử sinh vẫn giữ đạo hằng dám quên. Nhớ xưa ghi lích còn truyền, Thanh-hà huyện ấy về miền xứ Đông. Mạnh Xuân con cháu Lạc-Hồng, Theo đòi nghiên bút nối dòng thi thư. Nổi danh học vấn hữu dư, Đã từng búi trận Kinh đô theo người. Kết duyên cùng Đỗ-thị-Hai, Cũng tay khuê-phụ cũng tài nội nhân. Vợ chồng duyên kết Châu Trần, Nói đường Hòe Quế chưa phần nở hoa. Một niềm giữ đạo tề gia, Đảm sai phận gái mà xa đạo bằng, Thờ chồng trí cả khăng khăng, Một mình tần tảo nuôi chồng văn thơ. Hai Ông Một Bà NXB Thái Sơn 1934 Chu Ngọc Chi 18 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1k4ez-h5eljMLjpaYCD_dDoSMVe6ZnBrNhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1