Thiếu niên ra đây để hóng mát chăng? hay thiếu-niên ưa cái bầu trời bát ngát những lúc sao mọc lấp lánh trên tấm màn đen đưa xuống cảnh trần những tia sáng mơ màng, nhỏ như sợi chỉ.. hay thiếu niên ta ngồi trên mô đá mà tung tầm con mắt ra quãng trời đất bao la để hưởng cái khoái lạc cho tinh thần, – cái thú êm đềm phơn phớt của luồng gió thổi? Chỉ biết ra đến « HANG-GIÓ », người ấy dựa lưng vào bức tường đá, nét mặt trầm ngâm. Để tay lên má, cập mắt vẫn đăm-đăm, người ấy như quên hết cuộc đời hiện-tại, mơ màng những cảnh xa xa mà bao nhiêu giây gần, bắp thịt đều thu rút cả về cái đầu hình như cổ nặn trong ốc cho bật ra một tư tưởng gì.. Cơn gió thổi đập mạnh vào những vòm lá nhãn trước hang nghe rào rào... lùa khỏi khe đá, vờn vào mặt thiếu niên. Hang Gió NXB Nam Việt 1932 Trang Kiều, Văn Tuyền 112 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1x3hCZ6dX7w_ItI_6AkRKlXZnENpl7ATqhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1