Chiều thu đằng tây, mặt trời đỏ úa từ từ lặn còn tỏa nắng tha thướt như những tia những tấm lụa vàng giải trên những trái núi thoai thoải, sanh mượt như phủ lần nhung. Trên nương, ven rừng, những thổ dân vẫn từ lúc sớm hôm kẻ khom lưng đào nấm, măng già, người cắm củi sới đất đỏ rắn lẫn sỏi, giồng lúa, lúc chiều tà trông như đàn cừu đen tản mác, mỗi chỗ dăm con. Những cây thông thẳng thắn, những cây gạo sù sì trên đời chiếu bóng giải xuống đất cũng như những nét vẽ đậm đà trên tấm phong mây. Rồi, càng nhạt nắng, trên nương, ven rừng càng vắng. Giòng suối Nậm Quảng vẫn xuốt đêm, ngày róc rách ngoằn nghèo như một con rắn to từ trong rừng cấm chẩy ra, đổi thành một nơi huyên náo vui vẻ chứa gần đủ dân bản hăng (Làng giầu) tiếng gọi, tiếng cười lẫn tiếng đập áo, vỗ nước, tiếng vang chuyền lại rộn ràng. Hang Sâu Số 9 NXB Lê Cường 1934 Nguyễn Ngọc Cầm 12 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1IVVKOGTYiM9vLuZiGW4u_E-fbpk-s97fhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1