Quyển này tiếp “Hậu” Bạch-Viên, Trước sau chép lại vẹn tuyền xem chơi, Ngọc-Hoàng giả ngự bữa ngôi, Thánh thần châu chục Chúa Trời nghiêm trang, Tiên-Nương bước đến bệ vàng, Mặt mày có sắc kinh-hoàng bi ai, Đôi hàng giọt lệ chảy dài, Thánh thần đều ngỏ chẳng hay sự gì. Ngọc-Hoàng phán giữa ngọc-trì: « Chuyện chi tấu giữa triều nghi đặng tàng?» Tiền-Nương lập-cập tâu rằng: «Tội con rất nặng mong ân cao dày.» Chưa tàu cạng lẻ vắn dài, Mọp đàn sợ-sệt kim-giai ngập ngừng. Ngọc-Hoàng thương xót vô cùng, Phán rằng: « Con khá thỉ-chung tấu trình, Con tua lời thật trần minh, Sao xem dường thế gian tình chẳng sail» Thánh-thần sợ tội cho ai, Thảy đều lo lắng hoài ai tất lòng. Tiên-Nương lụy ngọc ròng ròng, Tàu rằng : “Sái lịnh tuần phòng ngự-viên, Vưng lời hoàng-phụ chỉ truyền, Ngày đêm canh gát môn tiền vườn hoa, Mẫu-đơn bông đã nở ra, Rỏ-ràng hai đóa rất là đẹp xinh, Nhơn khi mỏi mệt trong mình, Ngủ quên nửa buổi chẳng canh ân cần. Hậu Bạch Viên NXB Xưa Nay 1933 Cữ Hoành Sơn 20 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1HyIBiDP3zMlZVUnYkemeYz6NnPJtzcujhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1