Thừa nhàn cất bút chép ra, Tích xưa để lại người ta răn lòng, Tấm Cám chuyện đã dức xong, Quyển này nối “hậu” đục trong vẹn toàn. Con-Tấm lòng đạ ác gian, Cho nên trời đánh nát tan thi hài; Con-Cám nhờ tấm lòng ngay, Chắc làm Chánh-Hậu muôn ngày hiền vang, Đức vua qui trọng thay nàng, Trăm quan văn vỏ lại càng yêu thương. Con Cám vinh-hiền trăm đường, Cùng vua ấn-ái bồng nàng thọ thai, Khai hoa rày đã đến ngày, Sanh ra hoang-tữ mặt mày đẹp xinh. Đặt chàng Hồng-Cầm tánh danh, Đức vua yêu mến toại tình xiết bao. Lần hồi ngày tháng qua mau, Đông-Cung mười bốn tuổi đầu hôm nay. Sữ-kinh hằng bữa dồi mài, Lược thao gồm đã vẹn tài văn-chương. Chưa nơi sánh nghĩa tào-khương, Đức vua từng trọng yêu thương vô hồi. Chọn nơi xứng lứa vừa đôi, Đặng cho Thái-tử kịp thời phụng loan; Xem trong trào sĩ trăm quan, Chẳng ai có gái hồng nhan hiệp lòng. Việc này đang liệu chưa xong, Bồng đâu giặc nổi ải Đồng cấp nguy. Hậu Con Tấm NXB Xưa Nay 1936 Cữ Hoành Sơn 20 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1w-QWXKGZlUmJ40f5RxsrFx3z-f2tsUgbhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1