Dương-Ngọc cuốn trước đã truyền, Cuốn này nối hậu vẹn truyền thỉ chung Làm trai trọn giử hiếu-trung, Gái thì tiết-hạnh ngôn-dung vẹn toàn. Dầu cho lắm lúc gian-nan, Dầu cho cay đắng lòng vàng chở phai. Bảng dồi hai chử chánh-ngay, Bền tâm tác phước có ngày hiển vinh. Ngọc-Hoàng ngự chốn Thiên-đình, Đôi bên thần thánh phân minh chầu hầu. Bỗng đầu Tiên nữ bước vào, Mặt mày thất-sắc có màu hải-kinh. Bó tay khép nép cúi mình, Tàu cùng Ngọc-Đế dung tình nhứt phen. Nam-Tào, Bắc-Đầu hai bên, Thủy đều mong đợi lịnh trên thế nào. Ngọc-Hoàng phản hỏi âm hao, Đều chi tâu lại trước sau trầm tàng ? Tiên-nương lụy ngọc tuông tràng, Củi đầu tàu rỏ mọi đàng bạch minh. Lịnh truyền tôi giử hoa-huỳnh, Trong vườn Ngự-uyễn đẹp xinh thay là. Ngủ quên vừa mở mắt ra, Mới hay Thái-tử hái hoa lén rồi. Huỳnh-hoa trò có một đôi, Thái-tử sẽ một còn thời một bông. Ngọc-Hoàng nghe rõ đục trong, Phùng-phùng lửa giận sân rồng phán ra. Hậu Dương Ngọc NXB Xưa Nay 1932 Nguyễn Bá Thời 20 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1rmDHcB2CO8kqEitHDW5lsLTzCZcQypl0https://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1