HỀ ĐỜI NÓI LỐI. Tôi bảo tự Hề-Đời là mồ, vợ tôi là Thị Ngô tánh danh. Nói cho phải; từ ngày tôi lọt lòng mẹ, tôi nhảy ra oa oa ở thể, thì cha mẹ tôi sớm về âm-phủ, bố tôi tại hưởng gia-tài, có ngoài năm mười ngàn đồng bạc. Ối châu mẹt ơi! Đề tôi nói cho cô bác người nghe một chút, ai đời tôi lựa vợ làm sao cho lịch sự lịch sản, nên tôi mới máng một nàng bóng sắc, tối ngày tứ-sắc câu tóm, nào có biết nồi cơm trách cá, nó về thả vi chưởi đùa, tôi có nói như bùa khóa miệng, đi kiện thì xấu hồ cóm làng, ví chẳng khác chúa đang trong động quỉ, nó thấy tôi xấu xa vị-kỷ, nó không nghỉ gần xa, vì thương nên mới bóp ba tấc dạ. Cha chả, nói thì nói vậy, ngỏ chừng kẻo nó đi về, nó nghe đăng đánh Hề ắt chết. (Nói vừa dứt, la lên: cha cha ! đau mậy, đau mình, mẹ nó tha tôi mà !) Hề Diểu Tân Thời NXB Đức Lưu Phương 1934 Hoàng Minh Tự 16 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1dq77DQausGOXGyYTsQBtheo5g02RRyLlhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1