Thuở xưa tại tỉnh Trực-Lệ, phủ Đại Danh, có một vị Tú- tài họ Thiếc tên Trung-Ngọc, tự Đỉnh-Sanh; hình dung tuấn-tú, diện mạo khôi-ngô, gương mặt trắng ngần, in như một cô mỷ-nử; bởi vậy cho nên, ở trong xóm họ lại kêu là Thiếc-mỹ-nhân. Theo lẻ thường, những người hình-dung tú mỹ như vậy, thì tánh cách phải ôn tồn, đi đứng diệu dàng, nói năng mềm mỏng mới phải.— Còn Thiếc-Tú-tài lại không phải vậy, dung nhan tuy tú mỹ, song tánh tình lại cứng xẳng hẵn hòi; ngôn từ nghiêm chánh, phẩm hạnh đoan trang; chẳng những vậy mà thôi, lại thêm vỏ nghệ siêu quần, văn chương xuất chúng. Hề thấy việc bất bình thì hàm hở ra tay, không ai ngăn cũng được; còn như việc giao thiệp với đời thì chẳng luận sang hèn, không phân giàu khó ; những kẻ giàu sang cách mấy, mà tình ý không hiệp nhau, dầu cho ngồi đối diện cũ ngày, chàng cũng chẳng chịu hở môi; còn những người nghèo khó bực nào mà tâm ý hạp nhau, dầu cho đàm luận sáng đêm, chàng cũng không biết mỏi. Hiệp Nghĩa Phong Nguyệt Cuốn 2 NXB Nguyễn Văn Viết 1931 Nguyễn Chánh Sắt (Bá Nghiêm) 76 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1POOJtJc-rmSJZVCtgS0G4CeZklpl09zXhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1