Sương rơi đỉnh núi, gió thổi đầu gành, vẳn vẳn vọng oanh, phù trầm hơi dế; cãnh ban mai thật là buồn, buồn đến đổi: cây sơ rơ, nhánh chồi còi cọc, cỏ úa xào, màu đẹp đã thay. Cảnh nầy trời này nếu đối với người ưa lối cạnh tranh, ham đường tư lợi, thì là nghịch cảnh với họ, còn đối với kẻ nào não nề thế sự, nguội tắc lửa lòng, lại là một nơi thích hạp. Mà trong hoàn vũ này, có biết ai là người ưa lối cạnh tranh, ai là kẽ thích bức tranh u tịch ? Trời cao cao mịch, đất rộng, rộng thinh, hễ ai có sắc thì có tình, ai có tài thì có hại, đố ai tránh khối sắc, tài ; mà không chìm đấm trong cái vòng tục lụy? Một cô gái; tác lối hai mươi, dung nhan đẹp đẻ, bộ tướng dịu dàng; mình mặt áo già, cô đeo chuỗi hột. Hiếu Nặng Tình Sâu NXB Đức Lưu Phương 1931 Dương Quân 36 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1iHWlUh5D6tM15WDmf16joYRQYBr_wD-Khttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1