Một cái gia tài của cha tôi hơn 50 vạn tôi được hưởng. Tôi giầu đến thế này mà không lấy được một người mỹ nhân! Hoa Nhĩ-Sinh, anh tính có bực không? Mỹ-nhân là ai ? Nàng Na-Phân à? Phải, chẳng Na-Phân thì ai ! Na Phân, cứ mắt tôi trông thì khắp thành Luân-đôn này không ai đẹp bằng. Từ khi tôi gặp nàng, không lúc nào là tôi không mơ-tưởng đến. Tôi đã quyết chí: nếu không lấy được nàng thì thề không lấy ai, mà cả cái thế-giới ô trọc này, tôi cũng đến phải từ dã. Hoa Nhĩ-Sinh, anh đã lắm mưu trí sao anh chẳng nghĩ cách gì giúp tôi? Anh liệu giúp đi, tôi mà lấy được Na-Phân thì sẽ nửa cơ nghiệp để đền ơn anh tôi cũng không tiếc đâu I Lời nói vừa rứt, người ấy liền mở nút chai rượu bạch-lan giót mời khách uống, tỏ ra một cách trọng đãi đặc-biệt. Khách ngồi đấy, một chàng thiếu niên, hình-dong chải chuốt, mặt trắng, má hóp, hai mắt sắc sảo, lộ vẻ hoạt-bát mà gian hùng, mới trông cũng có thể biết được là người rất có mưu-trí: Hoa Nhĩ- Sinh đó. Hoa Trôi Mặt Biển NXB Nam Ký 1937 Trịnh Đình Rư 112 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1WBWJzGAQsc_k13PeqobmeqJEoF8PheZKhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1