Túy Kiều Nói: Từ thuở lầu xanh giải thoát, toại thay chỉ đỏ buộc ràng, cùng Thúc-gia vậy nghĩa đá vàng, thân hôm sớm củng là an ổn. Tuy vậy mặc dầu, còn có điều này khiến cho thiếp nhắc đến chừng nào càng lo toan chừng nấy, hiềm cái chỗ thấp cao xẻ lớn, chĩnh có ngày binh đỗ tương rơi, bởi vậy cho nên một ngày vui, ngày ấy nhờ trời, chở chưa chắc vẹn toàn yên phận. Ca Vọng Cổ: Cai số mình, linh định chẳng xiết. Nghiệp trái oan lo chẳng được lìa xa. Cảnh của ta chưa chắc an hòa. Bởi họ Thúc đã có về nhà. Dẩu thương yêu quí mến như nay đây mà. Nhưng lo ngày đỗ bể nguy nàn thân ta. Lòng càng hưng khuân thốn thức. Chạnh nổi niềm vô hạng thương tâm. Hoạn Thơ Tróc Kiều NXB Bảo Tồn 1935 Nguyễn Bá Thời 20 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1UM2kYoKsRyvR4W_wiX_lPjlq6mM4fx39https://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1