Gương Nga khuất núi, bóng ác rựng nồng, hột sương mai còn mờ mịt trên không, chim vở ổ đả xăng văng bên nhánh, cái quang cảnh trong lúc ban mai rất tốt tươi rất mát mẽ, kia là non xanh vội vội, nọ là nước bích dờn dờn. Gộp vân san cây cỏ bóng êm đềm, tranh thủy mạc thợ trời tay khéo vẽ. Giọng hát tiều-phu nghe thỏ thẻ, cánh bướm Ngư phủ thấy lơ thơ, xuân thành ngọn gió phất phơ, liễu khoe màu lục, đào dơ nhụy hồng. Cái không khí khoan hòa trầm tịnh như vậy, ai là khách du ngoạn thừa lương, trông ra cũng cho là một vũ thái bình cảnh lượng, nhưng mà xem lại trong chốn thôn hương thành thị, người người đều có vẻ lộn nhận lao nhao, mấy nẻo đường đâu đó đều có lính nhựt quân hờ, các dinh các trại quan viên thủy đều tuần phòng nghiêm nhặc. Còn mấy dãy nhà buôn tiệm bán thì lao xao-cửa đóng then gải, các nơi lũ bảy đoản ba, đều nào nức người dồn kẽ dặp, nào là chồng dác vợ bôn ba bước dậm, nào là cha công con liệu điệu lên đường, lớp thúc hối, lớp lấn chen, kéo nhau chạy đi rần rần rộ rộ. Hoàng Tử Cảnh Như Tây Quyển 2 NXB Đức Lưu Phương 1931 Tân Dân Tử 96 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1MCgrxLlhAGcAE1DhBX4XE9rL2bIPddYKhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1