Xe đỗ trước cửa đền Quan-Thánh. Khanh dầu dầu, uể oải bước xuống. Nàng lo xa những lời dị nghị của các bạn hữu với Văn, nên không giám đón Văn ở công trường, và bởi cải tâm lòng cả thẹn của Khanh cũng có nữa. Nàng đứng trên bãi cỏ, dưới bóng cây đa cổ-thụ, lôi rẽ vào con đường Cô-Ngư về Yên-Phụ. Chốc chốc xe điện chạy qua, khiên Khanh dật mình hồi hộp, lo sợ. Nàng lo lắng, mỗi lần giở giấy ra coi, một mảnh trát của quan Huyện đòi nàng. Trảt thảo bằng chữ nho, chỉ sức phỏng tám giờ ngày hôm sau phải có mặt tại buồng giày Sơ-cấp huyện Thanh-Oai có việc quan. Các cậu học sinh lũ lượt, xe đạp, xe tay. đi bộ, từng bọn một, thẳng lên phía trường Bảo hộ. Nàng có ý nhận Văn, và tâm trí phân vân với sự, lạ lùng, mà năng không sao xét được có việc gì ở Huyện. Hai hàng lệ tự-nhiên ứa đầy cặp mắt lo âu, nàng cũng không thể nhận rõ được hai hàng lệ tự nhiên ấy. Nàng chỉ cảm thấy tâm hồn mình nóng này bực dọc muốn gặp mặt Văn, chồng nàng để hỏi han chồng mà mãi, chẳng thấy Văn đâu. Hồn Nghĩa Sĩ NXB Lê Cường 1935 Cảnh Sơn, Bạch Hà 16 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1LVpcIP2ae8H_mn3JeU4fdDW5OKP4Uv6xhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1