Đằng xa, trong cõi tối tăm huyền bí, tiếng gào thét của ác thú hòa với tiếng thông reo suối chảy thành một âm diệu ghê gớm như gọi hồn người lữ khách. Nhìn hút vào những vệt từ mờ của giẫy núi U-Sơn hãy còn thăm thẳm trong những lớp trập trùng... Hoàng-Quân nóng ruột, co cẳng thúc ngựa đi rất mau. Gió thổi... mưa bay... Theo luồng chớp, Hoàng Quân ngàng nhìn những gốc cây trơ trụi xứng vững hai bên xườn núi, dưới bầu trời thảm đạm lạnh lẽo biểu lộ những sự tiêu điều sơ sác của cảnh động tàn. Hơi sương lạnh buốt, tỏa khắp một vùng trắng sóa đè lên bức màn trời thành một lần sương mỏng... Tiếng vó ngựa nên xuống đường, đưa tiếng vang như còn có kẻ khác phóng ngựa đuổi theo... Hoàng Quân rùng mình..., chàng nhìn xuống, như có ý thương xót con vật trung nghĩa nó đã giúp chàng xông pha hàng nghìn dặm trên con đường gió bụi vừa qua. Hồn Quân Tử NXB Vân Khánh 1935 Trần Văn Thống 18 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1VZ5tZ4Ryt35zxyz8cCHisx9ELzciRFKShttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1