Một câu lục bát thật hay, mà cũng thật chính xác. Cái nắng nơi phố phường ấy có phải cũng là cái nắng ở quê mình? Ngờ ngợ thôi, mà ngờ ngợ là phải. Nguyễn Tấn On trong những dòng thơ nghiêng rất nhiều về tâm cảm của mình đã không hề quên gốc gác một người nhà quê, một người Quảng Ngãi, một đứa con của sông Trà được nuôi lớn từ gánh don của mẹ: Gánh don mẹ gánh đất trời Nuôi con ăn học một thời đó đây Rưng rưng chạm gánh don gầy Mẹ không còn nữa ui đầy nhớ thương Hồn Quê NXB Hội Nhà Văn 2003 Tác giả: Nguyễn Tấn On Số trang: 71 Kiểu file: PDF Ngôn ngữ: Tiếng Việt Link Download http://thuvienlamdong.org.vn/noi-dung/Hon-que_647https://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1