Mưa phùn, gió lạnh, mây đen cuồn cuộn đuổi nhau, xắc trời đen như mực. Một bóng thiếu nữ, chẳng quản gì đêm khuya mưa gió, vùn vụt như cái bóng ma đen, tiến đi rất mau, hình như đương có sự gì khẩn cấp lắm. Xuyên qua mấy đường phố, ra khỏi cửa ô, thiếu nữ ngơ-ngác nhìn quanh một lát, rồi cả quyết tiến vào trước cửa một căn nhà nhỏ, lấy tay đập của rất gấp. Trong nhà nghe có tiếng động chạm bàn-ghế tiếng lách-tách mở khóa. Cánh cửa ngỏ, một gã to lớn từ trong bước ra. Khi đã nhận biết thiếu-nữ, gã bỗng thất kinh hỏi: Chết nỗi! đêm khuya mưa gió, cô nương lặn lội đến đây có việc gì thế? Thiếu nữ nghẹn-ngào nói Anh tôi vô tội bị quan tể-tướng khảo đã đến chết. Lại đem vứt xác vào trong chuồng tiêu. Sức một mình tôi không làm thế nào được, phải khẩn cấp đến đây nhờ bác giúp đỡ một tay để đem được xác anh tôi ra khỏi tướng phủ. An-Bình hãng-hải nói: Nếu Phạm huynh bị nạn, lẽ tất nhiên là tôi phải đi cứu. Nhưng mà... Hôm nay trong tướng phủ có tiệc quân lính canh phòng rất nghiêm ngặt chỉ sợ mình làm không trôi việc thôi. Tôi được bác giúp một tay, thì thứ bộ mấy chục lính quèn ấy, phỏng đã thấm thía vào đâu mà ngại. Vả dù nguy hiểm đến mấy đi nửa tôi cũng phải liều, chả lẽ đang tâm bỏ mặc được hay sao. Hồng Sơn Quần Hiệp Số 1-26 Nguyễn Nam Thông (Đông Quang) NXB Lê Cường 1936 424 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/drive/folders/1RCXBnPpeHfae4EvR_9UwMp9zHW72nD2phttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1