Tôi phải “lòng” con ranh con Thị-Lân đã hơn một năm giời, mà không giở “khoa” gì tán được nó siêu lòng. Nó gớm lắm, nó giở lắm trò ông eo đáng ghét; dá nó cứ đối với mình một cách lãnh đạm nhạt nhẽo thì mình cũng chẳng thiết gì nữa, nhưng nó chơi khăm, mỗi lần mình lượn qua cửa thì nó lại liếc mắt đưa tình, nó đưa năm đầu ngón tay chẳng trẻo ngọc ngà, vuốt lại cái mái tóc, hoặc che cái nụ cười xinh đẹp trên cặp môi son phơn phớt như mùi cánh hoa đào, nó làm mình “rủn cả tâm hồn ; rồi càng ngày càng “cảm” lăn “cảm” lóc, theo đuổi nó đến kỳ cùng. Mãi đến bây giờ mình mới biết, thì ra con ranh con ấy nó vẫn có tính nhí nhảnh như thế, ai nó cũng cười, ai nó cũng liếc,... Hú Vía NXB Mỹ Thắng 1932 Trần Văn Năng 20 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1Vq0GGm51jJ4VmiCWgWIpQ1RpbPZzKsfYhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1