Cảnh-vật bừng sống dậy giữa một hương vị mới-mẻ và trong-trẻo. Trong gió như có nhạc. Trong vườn có hoa và bướm. Nhưng trong cái vui thuần-túy của bạn-vật ấy, bỗng ta nghe thấy một điệu vàng rên-rỉ như tiếng sầu trên giây đàn nguyệt của một kép hát lỡ thời. Ta thấy nao nao buồn, bà ta khẽ đọc ra thành những âm-thanh: Hỡi mây trắng ! Hỡi nước trôi, bèo dạt! Lòng ta đây chỉ một khúc ca buồn. Đọc xong ta cũng không biết là ta đã nghĩ gì nữa. Ta vội cầm bút, và chỉ phút giây, nền giấy trắng đã loang vết mực. Hương Mới Hồn Xưa NXB Đường Sáng 1941 Phan Như 60 Trang File PDF-SCAN Link download https://nitro.download/view/BEE291FDBC28156https://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1