Đàn ông ngu xuẩn, hễ thương ai thì thường lấy được một hồi, rồi có xích mích với nhau hay là có cập được một cô nào, thì đem chuyện vợ nhà mà phanh phuỗi cho người nghe hết. Dẩu người có vợ đúng-đắn giỏi giắn thế nào đi nữa, cũng chẳng khỏi đàn ông chỉ ngu kia kiếm chuyện thêu dệt ra mà nói xấu. Đệ-Nhứt có tánh ấy, nên khi lên ngồi trên xe điển, thì đem việc nhà mà phanh-phuỗi cho thầy thông nghe. Thầy nói vợ nhà thầy là con của hương cã Mỗi ở An-thủy, nhà giàu có, nhưng tánh tình không được tốt. Một hôm kia, thầy xin phép về thăm cậu thầy, vì thầy mồ côi truội-luổi không có ai. Về chơi có một bữa, mà thầy buồn bực vô cùng. Bởi vậy sáng hôm sau, thầy đi lại chợ chơi, coi nhóm đông hay ít. Đến nơi thầy thấy một cô ở trong chợ bưng rõ ra về, thầy theo ghẹo chọc thì cô cười chúm chím. Tới đường vắn, thầy theo hỏi gẩt ưng không, thì cô nói rằng cô chịu, nhưng phải nói với cha cô, cô mới dám. Kẻ Oan Người Ưng Cuốn 2 NXB Nguyễn Văn Viết 1932 Nguyễn Bửu Mộc 28 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1ZisH6beQKRW3bxmEGX-nu33uyNki7roFhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1