Trời tối, mưa phun. Ngọn gió đông hắt-hiu ngoài cửa; bức mành mành sột-sạt trước hiên. Tôi đang ngồi đọc sách trong phòng, bỗng nghe tiếng người gọi. Ai đó ?- Tôi..., tôi là Vinh-Đường. Tôi liền đặt sách xuống, lại ngay kéo theo chốt đề cho bạn tôi xô cửa bước vào ; một người trẻ tuổi, ăn-mặc đơn-sơ, tay cầm một tập giấy, tức là giấy thảo mấy bài thơ cùng những lời cảm tưởng của chàng đã viết ra mà sau nầy tôi sẽ được đọc. Đáp lễ chào xong, tôi kéo ghế ra mời ngồi tiếp chuyện. Xem ý chàng buồn-bã lắm ; tay chống vào cắm, ngồi một lát mới cất giọng sầu thảm nói với tôi: Bạn ơi! trong cái đời 24 xuân-thu của tôi, chưa hề làm được việc gì ích lợi cho ai, mà đã mang lấy tội-lỗi đầy mình. Tôi muốn khép miệng lại đề gấu kín trong lòng, đừng hở môi ra cho ai biết làm chi nữa, nhưng cứ bị lương-tâm cắn rứt. Khách Tình Xưng Tội NXB Qui Nhơn 1932 Thanh Lam 82 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1uE68mxnhxzN7bAqWywBy3WioLM0GZp7Shttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1