Trong Khát, Vi Thùy Linh đã bộc bạch: "Em hằng đau trong nhiều đêm không ngủ/ Em toả nhiệt vào thơ bất kể mùa nóng lạnh/ Thơ là em hay em là thơ/ Em sinh ra trong đêm/ Thơ là em-em là thơ/ như tiền định/ như tiên cảm/ Em không thể nào lý giải/ Thơ là nỗi buồn trường cửu/ Thơ em mặn...". Đọc những câu thơ này ta mới hiểu vì sao Vi Thùy Linh lại có một đời - sống-thơ nồng cháy đam mê và nhiều nỗi đau đến vậy. Trong những bài thơ định mệnh của mình, Vi Thuỳ Linh như một người dệt tầm gai nhẫn nại đan dệt những cảm xúc của mình với nỗi đau vô hình trong tay-ngôn-ngữ luôn bị trầy xước, rớm máu bởi những nỗi đau vô hình trong thi ca và hữu hình trong tình yêu và đời sống con người. Khát NXB Phụ Nữ 2007 Vi Thùy Linh, 137 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1HiTc9mAhOwP7UwTzVeycD0LAHIYgfnb1https://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1