Điều răn thứ tư không nói chắc ngày nào trong tuần-lễ là ngày yên-nghỉ. Không nói phải giữ ngày thứ bảy để yên-nghỉ đặng làm nên ngày thánh. Cũng không nói nhứt-định ngày thứ bảy trong tuần-lễ là ngày yên-nghỉ (Xuất 20:8). Loài người sa ngã đã làm dứt sự yên-nghỉ của ngày Sa-bát, bởi vì Cứu-Chúa Jesus-Christ có phán cùng người Giu-đa rằng: «Cha ta làm việc cho đến bây giờ, ta đây cũng làm việc như vậy, (Giăng 5:17). Chúa lại phán nữa rằng: “Hãy đến với ta... ta sẽ cho các ngươi được yên-nghỉ.» Chính Đức Chúa Jêsus là ngày Sa-bát độc-nhứt của ta, vì ý-nghĩa đó là ta được yên-nghỉ trong Ngài. Trong cả bộ Kinh-thánh Tân-ước không có đoạn nào nhắc lại về ngày thứ bảy. Cứ tìm và xem hết cả bộ Tân-ước, thì thấy đều có nhắc lại những điều răn đã chép trên hai bản đá, song không có lời nào nhắc lại về ngày thứ bảy. Nếu không nhắc lại, tức là dạy chúng ta phải bỏ đi. Khôn Chẳng Qua Lẽ NXB Tin Lành 1932 Huỳnh Minh Ý 24 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1QDV4HlNAS-9gCJFw9EPwN0Aomeq5bwdHhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1