Chúng ta hãy bỏ một người mù vào giữa rừng thẳm, trong một đêm khuya giông tố. Nghe tiếng gió rít, cành lá gẫy, rụng lào-rào, hẵn có lẽ cũng biết trời đương giông bão. Ngửa mặt lên, hẳn như cố nhìn tìm phương hướng những giọt mưa nặng đã tạt vào đôi tròng mắt trắng mạnh như roi vút, làm cho hắn phải vội nhắm nghiền mắt lại. Một mùi gây-gây đưa thoảng vào, tiếp theo một tiếng gầm: hắn run sợ nép người sát gốc cây và ngờ đó là hổ-báo đương chống mạnh đòi chân trước chầm-chầm đôi mắt định vồ . . . Kinh Hoàng NXB Huyền Nga 1951 Phạm Cao Củng 116 Trang File PDF-SCAN Link download https://nitro.download/view/52E48FC04B0343A/https://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1