Thư gửi bạn chăn trâu: Chính ơi! Chúng mình xa quê hương vừa tròn bốn mươi năm, hai tháng mười sáu ngày. Đến nay, bạn và tôi đều cùng nhuốm mày râu sương móc. Tóc trên đầu mỗi ngày mỗi thu. Mắt mỗi ngày mỗi đông. Trán mỗi ngày mỗi hạ. Đôi chân đi lẹt xẹt như người quét lá sân chùa. Cơ bắp không còn nhọc nhạch rắn chắc như cột đá thế nữa rồi. Tự nhiên, hôm nay tôi lại nhớ đến cái thuở chăn trâu cắt cỏ ở trong thung lũng Kéo Tác, Pác Woang Lũng Ang. Nỗi nhớ hiện lên như một đoạn phim mờ nhòe. Hình ảnh bơi đi cực chậm. Màu sắc hình khối chảy về khi tới khi sáng. Đây rồi. Thung lũng Kéo Tác, Pác Woang nằm lọt thỏm trong vòng quây núi đá vôi, rừng cây mác mặt, mác muông xanh rờn. Nơi người làng mình trồng bạt ngàn toàn khoai lang tím. Dây khoai lang bò chơi chơi trong chân bầy trẻ trâu. Hễ có đứa nào ngóc đầu lên là bị lộ. Ê thằng Hình thằng ải, mày trốn ở đằng gốc đá kia. Thằng án thằng hành, chúng mày đừng chui trong bụi nữa, tao đã nhìn thấy hết. Pằng pằng pằng pằng... thằng In ngoẻo rồi còn cười được á? Kungfu Người Co Xàu NXB Hội Nhà Văn 2010 Y Phương 291 Trang File PDF-SCAN Link download https://thuvienleducanh.vn/detail/nguoi-co-xau-kungfu https://drive.google.com/file/d/1M45CTTLhooOLpI4f8BN7E9qzptHrqLlrhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1