LONG-THÁI-THÁI: Như mụ đây: Nhà đơn chiết con sanh một đứa; tự Long-Phiêu chuyên nghiệp bắn săn; củng lạ dữ nầy, thằng Long-Phiêu đi từ hồi sớm đến bây giờ: nhơn cớ sao sao bặc tích vắn tâm: mụ trông ngóng ra vào bối rối. Ngâm: Trẽ thơ chẳng thấy phản hồi, Mụ đây lo sợ đúng ngồi không an. LONG-PHIÊU: (bồng B.N.S vừa bước vô) Dạ thưa con đã về đến đây mẹ. LONG-THÁI-THÁI: Ủa vậy chở thây ma nào ở đâu mà con vật về đó, hoặc là con bắn làm người ta chăng ? LONG-PHIÊU: Thưa, chẳng phải vậy đâu mẹ, ấy là một nàng con gái, không rỏ con nhà ai, mà thắt cổ tự tử trên cây; con thấy hơi thở còn thoi thóp mới lật đật mở xuống và bồng luôn nàng về đây, nhờ mẹ dạy phương chi cứu cấp mạng người làm phước. La Côn Lâm Nạn NXB Đức Lưu Phương 1930 Trần Hoàng Nam 44 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1u0n02Xn2Hjub2tiYKyH9GWbQn8ExCBeohttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1