Đồ Lư Nói: Than-ôi! Thu-ba đượm khỏe sầu mối nợ, giọt lệ đoanh tròng chạnh nổi duyên, tuổi đôi mươi nặng khối đeo phiền, xuân vừa độ tài hoa hẹn kiếp. Cãm phận gái lương duơn lở nhịp, tưỡng nử-nhi giai ngẫu bẻ bàng, nơi cung son sợ nồi hoa tàn, lầu vàng nọ có ngày nhụy rửa. Tuy đài-ngọc ra vào thường bửa, nhưng mà rơi giống châu tủi phận hằng ngày, nhờ phước hồng dựa chốn cung-giai, bởi đức bạc nương nơi đền thất. Bởi cha tôi là Đồ Phong-quan Thừa-Tưởng Bắc triều, hạ sanh một mình tôi, nên vua thương nhận cho tôi làm dướng-tử minh, song vì tôi nghỉ lại? Cha tóc-bạc xa trời gần đất, con mày-xanh gia thật chưa xong, trớ trêu nay củng tại Tơ Hồng, cắc cớ nồi do nơi Nguyệt lão. La Thông Tão Bắc NXB Bảo Tồn 1935 Lê Sơn Tòng 20 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1OhdL_PW4g639HnGoHrkhhHZ5gNzqbvXDhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1