Xem trong vạn sự ở đời, Khó mà làm đặng con người trọn tâm, Trót sanh ra đứng trong trần, Phải cho biết ngải biết nhân mới là. Nhằm khi an vửng nước nhà, Đời vua Minh-Đế quốc-gia thái bình, Bốn phang lạc nghiệp sanh linh, Nhơn dân khấp chốn loại tình thảnh thơi. Truyền rằng xưa có một người, Dòng truyền nho giáo dạng hồi xuân xanh, Lâm-Sanh vốn thật là danh, Mi thanh mục tú dạng hình đoan trang, Lời ăn tiếng nói khôn ngoan, Thiên tư sẵn tánh trăm đàng thông minh, Tấm lòng hiếu thảo chi thành, Đạo nhà tấc tình kinh mẹ thờ cha. Chẳng may cha xuống Diêm-la, Chỉ còn có một mẹ già quạnh hiu, Thành tâm thờ kinh sớm chiều, Mẹ con côi-cúc bao nhiêu nỗi buồn, Ra vào vắng vẻ gia đường, Lâm-Sanh luống những bi thương lòng vàng. Hết xuân rồi kế hạ sang, Ngày giờ thấm thoát tuổi chàng mười lăm, Bớt thương bớt nhớ phụ thân, Chuyên lo đèn sách ăn-cần hôm mai, Chí mong rạng mặt làm trai, Vỏ văn học tập cùng thầy cần chuyên. Lâm Sanh Lâm Thoại NXB Xưa Nay 1934 Khấu Vỏ Nghi 20 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/12Pu_e4IEesuqLn9VAdAGR7_37Wq_TJAYhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1